Em có đang vui ?
Em có nhớ tới anh ?
Chưa bao giờ những câu hỏi đó hiện lên nhiều như vậy trong suy nghỉ của anh cho nên anh mới viêt stt này để hi vọng nếu em đọc em sẽ hiểu.Từ ngày anh biết mình sẽ mất em mãi mãi cho đến lúc này anh không ngừng tự hỏi có phải tình yêu của anh và em chỉ là tình yêu trong tuổi học trò ? Vậy nên khi tốt nghiệp xong cấp 3,lúc anh không còn gần em thường xuyên nửa thì cũng là lúc anh mất em mãi mãi vào vòng tay người khác.Anh từng nghỉ sẽ có được em trong suốt cuộc đời này,từng nghỉ em sẽ làm mẹ của con anh khi 2 đứa có việc làm ổn định,từng nghỉ sẽ có 1 gia đình hạnh phúc cùng em và bây giờ những thứ đó chỉ còn trong hoài niệm của anh về em.Tất cả cứ như một giấc mơ vậy,một giấc mơ buồn đối với anh vì tỉnh dậy là lúc anh không còn em nửa.Em từng hứa với anh rất nhiều và anh tin vào tất cả những điều đó,anh mặc kệ những gì đang diễn ra trước mắt để đặt niềm tin nơi em.Không phải anh chưa bao giờ thất vọng khi tin em,có chứ rất nhiều lần nửa là khác nhưng anh vẫn mặc kệ tất cả đó thôi anh vẫn tin em vì em là người anh yêu thương nhất.Suốt thời gian quen em anh đều làm tất cả những gì mà anh có thể để làm em vui và hạnh phúc khi bên anh,ngay cả việc a bỏ lun việc vui chơi bên đám bạn của mình, hi sinh tất cả chỉ để làm em vui nhưng rồi kết quả thì a vẫn mất em.Anh không dám nói những việc anh làm cho em là nhiều nhưng anh chắc sẽ rất lâu,rất lâu nửa người em chọn bây giờ mới có thể làm cho em được những gì anh đã làm trước đó,anh nghỉ là điều này em biết.Em và anh mất nhau vì em không dứt khoác được trong chuyện tình cảm của mình,đến khi em xin lỗi và nói em yêu anh thì anh cũng chỉ biết nuốt nước mắt để rời xa em thôi.Em có hiểu được cảm giác mất đi thứ quan trọng như cuộc sống của mình nó thế nào không ? . Đau lắm,đau rất nhiều đến nỗi nó khiến anh nhìn cuộc sống này bằng một ánh mắt khác. Cứ đêm đến thì anh lại một mình nhìn hình của em trong điện thoại rồi nhớ em.Làm sao anh có thể quên em được như những gì em nói,làm sao anh có thể làm bạn của em được khi nhìn thấy em bên người khác anh lại đau ?.Anh không biết phải làm gì bây giờ,cứ như bị mất phương hướng vậy.Giờ có nhớ em đến phát điên đi chăng nửa cũng đâu thể gọi cho em hay gặp em như trước được nửa đúng không? .Có chăng nửa thì cũng là lặng lẽ vào Face của em bằng một nick mới 1 cái tên mới hoàn toàn xa lạ với em để xem em có gì thay đổi không từ những bức hình mà em post.Anh rất hận em,thật sự anh rất hận rất ghét em nhưng dù có ghét,có hận bao nhiêu đi nửa thì cũng chẳng làm em quay về với anh được như lúc đầu.Vậy nên bây giờ anh cần phải tập dần cuộc sống mới,một cuộc sống mà ở đó không có em ở cạnh anh nửa.Những gì tốt đẹp nhất của anh và em thì anh sẽ cất giữ nó thật kí ở một góc nào đó trong tim để khi nhớ về nó anh lại thấy vui vì đã từng có một cuộc tình đẹp nhưng không trọn vẹn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét