Những tình cảm thoáng qua làm tim e xao xuyến... rồi vụt tan nhanh chống vánh.
Chỉ còn lại nỗi cô đơn, trống vắng...
Mỗi khi màn đêm về e lại thao thức tự hỏi mình đã từng yêu hay chưa?
Tình cảm mình từng dành cho ng là gì mà giờ cảm giác như chưa từng có,
quên... hẳn là quên...
Mỗi sáng thức dậy, e đều lướt face xem e ấy đã ngủ hay chưa, dù lòng biết... tình cảm đã hết nhưng vẫn quan tâm như một thói quen .
E nhìn lên bầu trời, tự hỏi mình sẽ như thế đến bao giờ.
Bầu trời trong xanh ngút ngàn chẳng nói gì, cứ xanh biếc khiến e cứ muốn tung cánh vùng vẫy cho hết tuổi trẻ a à.
Những buổi trưa hè, e nghe bản nhạc e thích, lòng bình yên chỉ có tiếng thời gian thổn thức.
Nhưng rằng tình yêu không đến thì thế giới cũng ngừng quay hay sao ấy a à, nó trôi đi một cách khô khóc và nhàn nhã.
A ở đâu ngoài kia khi thế giới e bé nhỏ nơi đây chờ a.
Thời gian thoi đưa, những cuộc tình nhỏ qua đi như nó phải đến.
Nó là niềm vui nhỏ nhặt, là bồi hồi chờ mong, là chia ly vội vàng, là hụt hẫng trong tim e...
Cứ thế cuộc sống bé nhỏ của e có những niềm vui, nỗi buồn nhẹ trong những ngày tháng chờ a đến.
E nhận ra 1 điều rằng... nỗi cô đơn trong những cuộc tình nhỏ mang nỗi buồn... còn nỗi cô đơn khi e một mình là sự bình yên.
Cô đơn nhưng... bình yên là điều e đang cảm nhận ngay bây giờ a à...
a là một điều gì đó của hy vọng... khi e gục ngã,
là điều gì đó lắp đầy khoảng trống... khi e cô đơn,
là điều gì đó không thật để e an ủi chính mình.
Nỗi cô đơn trong nắng là nỗi niềm e viết cho a...
tháng 6 về rồi sao e vẫn chưa có a.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét